Hiển thị các bài đăng có nhãn Sưu tầm vui. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Sưu tầm vui. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

Câu chuyện cướp nhà băng

Câu chuyện cướp nhà Băng - Những điều ngay cả Harvard cũng không dạy bạn

Trong vụ cướp nhà băng được cho là ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!"
Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.
Điều này được gọi là: " Cách thức khai tâm - thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn"


Có một cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên:" Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"
Điều này được gọi là: "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA - về kinh tế) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp phổ thông): " Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu không?". Tên cướp già gằn giọng:" Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm đến bao giờ? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"
Điều này được gọi là:" Kinh nghiệp - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở"

Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài:" Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"
Điều này được gọi là: " Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi tính huống bất lợi thành thuận lợi"

Người giám đốc tự nhủ:" Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"
Điều này được gọi là:" Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"

Ngày hôm sau, TV đưa tin 100triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20triệu. Chúng rất giận dữ:" Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế ấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta"
Điều này giải thích tại sao:" Kiến thức thì giá trị như vàng"
Kết luận:
Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mạng tính tương đối. Quan trọng nhất là thái độ với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mạng lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

Bản tin ngày mưa ngập


– Sở VHDL và TT cho biết : bài hát « Hà Nội mùa vắng những cơn mưa » của Trương Quý Hải tạm thời cấm biểu diễn do KHÔNG PHẢN ÁNH ĐÚNG THỰC TẾ THỜI TIẾT.

– Công ty Cấp thoát nước Hà Nội cho biết : Các công nhân của chúng tôi đang túc trực ngày đêm tại các vị trí trọng điểm về ngập tại Hà Nội. Ở đó các Công nhân có nhiệm vụ thông báo cho người tham gia giao thông rằng : Quay về đi ! Ngập CMNR ! Một số người cho rằng việc đó là không cần thiết, nhưng cần phải nói rằng, nếu để người dân tự thông báo với nhau sẽ KHÔNG AI TIN AI cả !

– 2 người dân tối qua đã lên vỉa hè đường Phạm Ngọc Thach để xem SÓNG XÔ BỜ thì bất ngờ bị chiếc xe buýt phóng nhanh qua. Đến sáng nay người ta mới thấy 2 nạn nhân lóp ngóp ở Chùa Bộc.

– Hôm nay, một bộ phận người sinh viên gồng mình trên xe máy giữa trời mưa ướt để nghe chương trình kết bạn Voice Friend của VOV Giao thông nhưng VOV thông báo phải tạm ngừng chương trình vì người dẫn chương trình không đến được Đài do ĐƯỜNG NGẬP. 

– Hôm nay, người cha mang 2 con leo đỉnh Phăng-xi-phăng đã mang 2 bé ra hồ Gươm để trải nghiệm hành trình Phượt giữa thủ đô. Tuy nhiên 2 cô bé đã nói : Một là bố tự bơi 1 mình, 2 là con sẽ báo Công an về tội Hành hạ trẻ em ?

– Tất cả các DÂN CHƠI tại thủ đô đã kéo đến quán Bar Infinity Club để chứng minh với các DÂN LÀM và DÂN ĂN rằng : Dân chơi đek sợ mưa rơi !

- Câu nói phổ biến nhất của các bà nội trợ trong những ngày mưa ngập tại thủ đô là : ĐM, lại TĂNG giá à ???

– Ngành hạnh phúc nhất trong những ngày mưa ngập là nghành Giao thông

– một cán bộ cho biết- giờ người ta đã tìm ra NGUYÊN NHÂN chính gây chậm tiến độ thi công cầu.

– Cũng trong ngày mưa hôm nay, Bộ Y tế đã kịp thời công bố 1 sáng kiến về TIẾT KIỆM, Bộ cho rằng việc phải NHẬP thuốc độc để tiêm cho tử tù là không cần thiết và lãng phí, hiện nay Bộ đang THỪA rất nhiều văc-xin hết DATE.

– Sau khi bị các Sở ban ngành đánh hội đồng không chút thương xót, Bà Tưng vừa tung ra Clip mang tiêu đề : Ngày Mưa rơi. Trong Clip là hình ảnh sexy của Tưng mặc đồ tắm BƠI NGỬA trên phố Thái Hà.

– Hà Hồ vừa tuyên bố với báo chí rằng : Tôi không quan tâm đến tiền của Cường đô-rê-mi, tôi chỉ quan tâm đến tiền của MẸ anh ấy !Hiện nay tình trạng Kinh tế gia đình anh ấy SA SÚT đến nỗi chúng tôi đã bắt đầu yêu nhau vì TÌNH !

nguồn fb

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

Cuộc sống là nghệ thuật của sự lựa chọn

Cuộc sống là nghệ thuật của sự lựa chọn. Và người lựa chọn là một nghệ sỹ. Vì là nghệ sỹ nên hãy lựa chọn theo mách bảo của trái tim chứ không phải những lý lẽ giáo điều hay sự toan tính.

Ai cũng muốn có những sự lựa chọn giản đơn và vẹn cả đôi đường, nhưng điều đó là không thể. Sự lựa chọn nào cũng có cái giá của nó. Và chỉ khi sự lựa chọn ấy đã thật sự diễn ra, người ta mới cân đo đong đếm được tương đối chính xác được - mất, hơn - thua...



Và dù có là sự lựa chọn nào đi chăng nữa thì cuộc sống cũng sẽ rất công bằng, cho ta một số thứ và lấy đi của ta một số thứ. Vì vậy, sự lựa chọn nào cũng chỉ là "điều tốt nhất thứ hai - the second best" mà thôi. Cứ ngồi đó mà phân tích với sợ rủi ro, khi chúng ta không còn quyền chọn nữa, cuộc sống sẽ còn lại thứ duy nhất cho chúng ta: sự thảm hại.

Cuộc sống luôn vận động theo chiều hướng tích cực. Ngày mai chắc chắn sẽ tốt hơn ngày hôm nay, nhưng để có được điều đó thì chúng ta phải chấp nhận dám từ bỏ những gì đang níu kéo chúng ta. Ai cũng sợ phải đối mặt với cái mới, với rủi ro, nhưng chắc chắn rủi ro cao nhất chính là rủi ro trao gửi tương lai của mình cho người khác nắm giữ, không tự quyết định được cuộc đời mình. Khi đó cuộc sống chỉ nhận được những hạnh phúc và thành công rơi vãi, tự mình ngộ nhận là do mình tạo ra, nhưng có phải vậy đâu. Chả làm gì thì cũng đã có được những điều ấy. Đâu cần lựa chọn.

Cũng không có ai chỉ bảo ta thời điểm nào lựa chọn là tốt nhất. Nó là định mệnh. Định mệnh sẽ đứng nhìn xem ta hành động ra sao. Nếu ta không hành động, định mệnh sẽ đi qua. Và sẽ có một định mệnh khác tới. Việc ta quyết chọn định mệnh nào cho ta, cũng là một định mệnh nữa rồi.

Mọi sự lựa chọn đều giống nhau. Ở khổ đau và hạnh phúc. Nhưng nó khác nhau ở sự an bình thật sự trong tâm hồn hay chỉ là sự dối lòng phù phiếm tạm thời.

Dũng cảm, tự quyết và dám từ bỏ, luôn là nhưng chìa khoá quan trọng nhất của mọi sự đổi thay.

Ngày 8/8 luôn là ngày tốt cho mọi sự lựa chọn, của tất cả mọi người.

Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

Bố và con gái

”- bố ơi mùa nào đẹp nhất?"
”- là mùa của những yêu thương!"
”- yêu thương là gì hả bố?
có ngon như bánh, kẹo, đường?"

mắt con tròn xoe nhìn bố
bố cũng nhìn con mỉm cười:
”- yêu thương là không còn khổ
loài người nắm tay rong chơi!"

”- bố ơi thế sao con thấy
chẳng ai chịu nắm tay ai?
họ nhìn nhau thờ ơ lắm,
cả khi ai đó ngã nhoài!"

bố nhìn mắt con ngơ ngác
vội ôm dìu dịu vào lòng:
”- con ơi, yêu thương còn đấy
khi nào mắt vẫn còn trong!"

Bố và con gái

Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013

Bố ngày trước...

"Bố trước hơi bị giỏi
Bây giờ đỡ nhiều rồi
Lấy vợ xong là bố
Thành người tầm thường thôi."

NGƯỜI THÁI THẬT BẤT HẠNH, ĐẤT NƯỚC THÁI QUÁ BÈO NHÈO :D

Người thái thật bất hạnh - so funny

Tôi không biết các đất nước khác như thế nào, nhưng xin cam đoan rằng so với thiên đường Việt Nam hạnh phúc thứ 2 thế giới thì đất nước Thái Lan của bọn tư bản giẫy chết rặt là bất hạnh, bất hạnh và bất hạnh.

Người thái thật bất hạnh

An ninh quá kém

Thủ tục nhập cảnh vào Thái Lan rất là sơ sài. Nếu như Hải quan Việt Nam lúc nào cũng giữ bộ mặt lạnh lùng, phớt đời và rất nguy hiểm, không bao giờ cười với người làm thủ tục xuất/nhập cảnh (thậm chí là với cả đồng bào của mình), hạch sách đủ thứ… thì hải quan Thái lại rất dễ chịu, luôn tươi cười và nói cảm ơn không ngừng nghỉ, đã vậy họ còn biết tiếng Việt và chỉ dẫn cho tôi rất tận tình khi điền tờ khai dành cho khách du lịch. Thế này khác nào mời gọi bọn tội phạm và khủng bố hãy đến mà quậy tưng cái đất nước này lên?

Cảnh sát giao thông không biết tăng ca

Mặc dù Việt Nam là nước có tỷ lệ chết vì tai nạn giao thông vô đối thế giới (Nghe đâu 32 người/ngày) nhưng tôi vẫn rất yên tâm mỗi khi ra đường vì ai cũng biết ở nước ta CSGT nhiều hơn người dân, đôi khi một cái gốc cây có 5 đồng chí núp. Thế mà lạ chưa, ở một đất nước chủ yếu đi ô tô như Thái thì chẳng mấy khi thấy bóng dáng cảnh sát. Họ chỉ xuất hiện khi cần phân làn vào giờ cao điểm. Tôi dám cá là CSGT ở nước này không đủ IQ để nghĩ ra mấy hình phạt phong phú như xe chính chủ, MBH kém chất lượng, không mặc áo lót… trong khi ở Bangkok cây xanh được trồng rất nhiều, mỗi cái cây đủ cho 10 đồng chí trèo lên. Thiên thời địa lợi nhân hòa như vậy mà không biết tận dụng thì rõ là ngu chứ còn gì nữa. Còn nữa, các đồng chí CS ở nước mình ra đường có mặc thường phục cũng nhận ra ngay vì mặt mũi lúc nào cũng hằm hằm, đi tất màu xanh lá mạ, khiến tội phạm sợ hãi mà phải bốc đầu xe bỏ chạy. Ở Thái, cảnh sát thậm chí còn nhường ghế cho khách du lịch trong lúc chờ xe taxi, thế thì tội phạm nào nó sợ.

Không có những quyền cơ bản

Không như Việt Nam, bấm còi là một quyền cơ bản của công dân, dường như mỗi chiếc xe hơi ở Thái đều bị tháo mất còi trước khi bán ra cho người dân. Cả một con phố hàng trăm cái ô tô nối đuôi nhau mà cấm có nghe thấy tiếng còi xe bao giờ. Họ cứ từ tốn đi, thấy người qua đường thì dừng lại chờ người ta đi qua, chẳng dám thò mặt ra ngoài mà chửi ĐMM đi nhanh lên như ở Việt Nam… Một lũ hèn!

Không biết đốt vía, sợ khách

Dù là khu chợ bình Chatuchak hay hoành tráng như Siam Paragon đều khiến tôi thất vọng vì không thể gây sự với bất cứ một người bán hàng nào. Cho dù bạn có mặc cả giảm đến 90% món hàng họ vẫn không chửi bới hay đốt vía bạn, trái lại họ còn cảm ơn bạn đã ghé xem hàng nữa. Buôn bán thế này thì sập tiệm sớm con ạ, đúng là cái lũ giẫy chết.

Lũ sợ bẩn

Dân Thái dường như rất sợ bẩn nên đồ ăn vỉa hè của họ nhìn rất sạch sẽ, phải bọc từng miếng dứa, miếng xúc xích trong túi nylon và cấm có thấy con ruồi nào. Đường phố ở Thái sạch đến mức nhàm chán, và thú thật là tôi rất mệt mỏi với việc phải cầm mấy cái khăn giấy ném vào thùng rác. Việt Nam đúng là thiên đường, ăn xong là vứt giấy ngay xuống chân, đồ ăn thì ê hề phơi nắng gió cả ngày không cần mất công tháo nylon, lại còn thơm ngon cả tháng trời không hỏng. Tôi quá mệt mỏi vì cái lũ yếu đuối nhược tiểu hàng xóm rồi.

Bị chính phủ bóc lột

Không như người Việt Nam có thể uống café và đọc báo chán chê rồi mới tới cơ quan với lý do tắc đường, dân Thái hàng ngày phải trèo hàng chục bậc cầu thang, rồi phải xếp hàng ngay ngắn mua vé tàu cao tốc trên cao. Khốn nỗi con tàu đó chạy quá nhanh nên hầu như họ không phải chờ đợi quá 30s và đi từ đầu này sang đầu kia Bangkok mất chưa đến 5 phút, thế là bái bai lý do tắc đường nhé.

Tiếp mãi những khách du lịch cũ

Việt Nam luôn tự hào với thành tích “làm mới lượt khách du lịch đến nước mình” bởi khả năng dọa cho khách sợ không bao giờ dám quay lại lần nữa. Trong khi đó, ngành du lịch Thái Lan quá yếu kém, quản lý không tốt khiến khách du lịch đến một lần rồi cứ muốn quay lại mãi, đâm ra chẳng bao giờ có sự tươi mới như ở Việt Nam. Sống như thế không thấy nhàm chán à?