Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời

Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh
Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em?

Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều nay – em biết, một mình em ….



_____________________________________________________
Và chiều nay, anh lại một mình anh.
Con phố vắng buồn tênh nhớ em mình bé nhỏ.
Mùa thu nào còn vương trên vạt cỏ.
Chiếc là vàng bỏ ngỏ những chiều xưa.

Nhớ lắm lần anh và em đứng dưới mưa.
Tim anh đã rộn ràng dẫu mùa chưa thay lá.
Kỷ niệm xưa vội ùa về trong anh hối hả.
Thương dáng em gầy tất tả cuối chiều dông.

Đừng buồn nghe em má sẽ bớt ửng hồng.
Hãy tìm về lặng im khi anh không đến kịp.
Đừng mê đắm trước lời đường ngọt lịm.
Đừng ngẩn ngơ thấy xác pháo bạn hiền.

Đừng lãng du giữa vô định triền miên.
Đừng ngược lòng mình kiếm tìm thời nông nổi.
Cứ để mặc phố đông gió mùa hun hút thổi.
Đừng ngược đường ngược nắng nữa nghe em.



_____________________________________________



Em không cần ngược đường ngược nắng để yêu tôi
Cũng chẳng phải ngược phố tan tầm ngược chiều gió thổi
Sẽ không cần những phút giây tìm về nông nổi
Khi Tình yêu ta đã vỡ mất rồi.

Nước mắt nào mặn đắng trên môi
Ngày chia li bụi đường lem gót nhỏ
Để những lời yêu vẫn còn bỏ ngỏ
Của một trái tim mê mải những dại khờ

Tôi bỗng thành gã họa sĩ ngu ngơ
Kiếm tìm hoài một Đôi Hài Lem Bụi
Vẫn biết người đi sẽ chẳng hề quay lại
Chỉ dám vẽ lên những tưởng tượng không lời

Sẽ chẳng thể nào em trở lại bên tôi
Một tình yêu đâu cần hai bến đỗ
Nhưng tim tôi dẫu chia làm hai nửa
Nửa tim nào sao cũng có hình em…

Bài thơ này viết cho những êm đềm
Hay sóng gió của một thời xa vắng
Thời vụng dại ngọt ngào và cay đắng
Của niềm yêu đã hóa trăng tàn…



8 nhận xét


EmoticonEmoticon